Nghe tin công chúa đang tuyển chồng, các cao thủ khắp chốn gian hồ rầm rộ kéo đến ứng tuyển. Điều kiện là mỗi anh phải mang theo 1 tuyệt thế thần binh dân lên công chúa.
Có một anh nọ đi tay không lên, vua ngạc nhiên hỏi:
- Nhà ngươi có nghe thông báo không thế.
Anh này liền tấu:
- Tại hạ có 1 thanh đoản côn , dài tấc rưỡi, đầu không nhọn không sắc bén, xung quanh phát khí chí dương, vật này cương nhu tùy lúc. Lúc nhu nhìn yếu ớt vô hại, thực ra đang ẫn giấu sát khí, tích tụ công lực để lúc cương thì uy lực vô cùng, dũng mãnh vô song, giết người ngoài quan ãi, có thể cách sơn đã ngưu, dẫn dụ kẻ địch vào bồng lai ngoại cãnh hoặc địa ngục a tỳ, là bảo bối thần kỳ, vật bất ly thân, người còn vật còn, người vong vật mất. Nhược điểm là vật này có thần tính riêng, thường thì tùy nghi sử dụng nhưng khi đến cực hạn lại tùy ý sát địch, ko thể kìm hãm... Có thể xem là tuyệt thế thần binh ko vậy...
(Ghi chú: truyện này uyên thâm, chỉ dành cho người có trí tưởng tượng phong phú)