Mưa rơi khắp lối về rồi vỗ về ai kia nửa kia sao chẳng thấy mưa kia sắp tạnh rồi.
Ai kia ơi đừng khóc mưa kia sắp tạnh rồi còn một chút bồi hồi gửi nốt mưa luôn nhé....
Mưa ơi nhớ quay lại tái hiện con đường mưa ai kia sẽ ko khóc thôi trách móc nửa kia
Ai kia sẽ ở đó nơi có con đường mưa đợi ngày xưa trở lại đợi nửa kia quay về mưa đã thôi rả rích nước mắt cũng ngừng rơi long lanh nơi khóe mắt ánh nắng kia vẫy chào.
Nửa kia ơi! trở lại quay trở lại đi thôi trở lại con đường nọ nơi ai đó mãi chờ
....gió ...
Một bài thơ của Mem Nguyễn Vân Hà, một cô gái 15 tuổi. Bài thơ tuy ko xuất sắc với những cây bút chuyên nghiệp, nhưng với mình và rất nhiều bạn đọc, thì nó đã lay động đến trái tim, nó là những dòng thơ mình tin là rất thật, có chút gì thơ ngây, trong sáng, và đượm buồn như cơn mưa rào tâm tưởng đang cố xóa đi một hình bóng đã xa, một kí ức đã nhòa. Các bạn hãy đọc và cổ vũ cho cô gái này nhé ♥