ĐOẠN TÌNH KẾT Tác giả: Thập Thế Thể loại: cổ trang, sinh tử văn
Tuy người xưa có câu "Nam nhân lời hứa trọng ngàn vàng", nhưng mà theo quan điểm của ta thì cho dù có gia tài bạc triệu đi chăng nữa, nếu cứ hứa bậy, hứa ngu miết thì có bao nhiêu tiền cũng không đủ để đền. Cho nên khi nhìn thấy một người hứa mà suy nghĩ kỹ như vầy thì thiệt là làm hai mắt ta phát sáng a~~~
Phu nhân: "Phu quân, lời hứa của chàng, chàng đã làm được chưa?" Phu quân: "Ta chưa làm được sao? Vốn ta cũng đã muốn cùng nàng đầu bạc răng long, cầm sắt hài hòa. Chỉ tiếc chúng ta bây giờ càng lúc càng xa cách. Lời hứa năm đó của ta, chưa từng nói muốn cùng nàng phu thê ân ái, nhất sinh nhất thế!"
Bởi vậy mới nói, hứa thì cứ việc hứa, nhưng mà phải suy nghĩ kỹ trước khi hứa nha!!!
Ta khóc a~~~ [You must be registered and logged in to see this image.] Thiệt là thiên đại uỷ khuất luôn, ta là tỷ tỷ a, vậy mà con bé kia không chút thương tình mắng mỏ ta không thương tiếc. 55555~~~~~ [You must be registered and logged in to see this image.] Muội có phải không biết tỷ điên đâu, chỉ là tuỳ coi ngày nào trời đẹp hay xấu thì tỷ lên cơn nặng hay nhẹ thôi, vậy mà cũng mắng người ta nữa, thiệt là nhẫn tâm quá đi mà... [You must be registered and logged in to see this image.] 555~~~ [You must be registered and logged in to see this image.]
Không khóc nữa, tốn khăn giấy quá đi, hơn nữa, môi trường ẩm ướt không tốt cho máy tính. Thế nên, vì tính mạng của lappy yêu dấu, ta quyết định ngừng khóc. Thiệt là ngại quá đi [You must be registered and logged in to see this image.]
Thôi dẹp, không nói mấy chuyện ngoài lề đó nữa, sau khi con bé kia chê bai đủ điều, ta quyết định thôi thì viết vài dòng tóm tắt cho truyện luôn cho rồi [You must be registered and logged in to see this image.]
ĐOẠN TÌNH KẾT
Tóm tắt câu chuyện nó là như thế này:
Hai người ở bên nhau 8 năm, em thụ là thuộc hạ của anh công, sớm đã có tình với anh công nhưng mà không dám nói, anh công thì ngu si không biết, không biết em thụ yêu mình cũng không biết mình cũng yêu em thụ (theo cảm nhận của ta thì nó là như thế). Sau đó thì gặp ám toán, một màn "không phù hợp với trẻ em" xảy ra và 1 năm sau em thụ sinh ra một thằng nhóc (truyện này thuộc Ma Da hệ liệt, sinh con là chuyện tất nhiên, khỏi nói nhiều). Trong 1 năm đó, anh công vì trốn em thụ nên chạy về kinh thành và lúc trở lại mang theo 1 vị hôn thê (khúc này ta thiệt là rất muốn chửi thề).
Và sau đó dĩ nhiên là một màn ngược tâm ngược thân kinh điển (để biết thêm chi tiết, xin mời xem trong truyện), rồi thụ ra chiến trường, sảy thai, công chạy ra đem thụ trở về điều dưỡng, gặp nạn, dung dăng dung dẻ, lưỡng tình tương duyệt, bla bla bla.
Sau đó thì đương nhiên là xảy ra tranh chấp khi mà công thì đã có vợ có con mà vẫn không chịu buông tha cho thụ. Lúc này, cả hai người đều nghĩ "giá mà không yêu đối phương thì...". Thế nên, thụ bỏ đi và công không đuổi theo. (không cần nghi ngờ, sự thật nó là như thế, và ta cần nói thẳng một câu, đây là phúc hắc công a)
Hai năm sau, (lại thêm một màn lưỡng tình tương duyệt cực kỳ lãng mạn dành cho những người thích ấm áp văn) hai người gặp lại, quyết định bên nhau (vụng trộm thôi, nhưng mà thật ra thì cho dù có công khai thì ai dám làm gì khuynh triều vương gia chứ, đúng nhảm mà). Kẻ thù tìm tới cửa, thê tử phát hiện gian tình, hai người nắm tay nhau vượt qua khó khăn, "thử sinh thử thế thử tình bất đoạn". (ta đuối rồi, kết thúc ở đây đi, mệt quá đi mất)
Câu chuyện xin được kết thúc tại đây, để biết thêm chi tiết xin mời liên hệ [You must be registered and logged in to see this link.]